Lịch sử là một sự dối trá mà không ai phủ nhận (Napoleon đệ nhất)

Vietnamese     Francais
  Số người truy cập:
  Tổng số: 02351198
  Đang xem: 241
TÔN GIÁO - TÂM LINH
Về chữ hiếu và những lối mòn suy tư trong Ky Tô giáo

Đành rằng phải Hiếu Thảo, nhưng, đâu là cha mẹ ta ?

Điều răn "thảo kính cha mẹ", được tin là do Thiên Chúa truyền cho Mai Sen (Moshe), trong "mười điều răn", nền tảng của Đạo Do Thái, thường được người Công Giáo Việt Nam trích dẫn để cho rằng dù mình không thờ cúng tổ tiên nhưng lòng tôn kính tiền nhân vẫn không thua gì "ngoại đạo".

Mãi đến Công Đồng Vatican đệ nhị, tục thờ cúng tổ tiên mới không còn bị Giáo Hội lên án nữa, và nhiều người Công Giáo lại càng hăng say tán tụng việc sùng kính ông bà cha mẹ, coi đó như những giá trị nền tảng của mình.

Ta thử tìm hiểu xem, Đức Ky Tô, Chúa của Mai Sen, thủy tổ của Giáo Hội Công Giáo, lúc sanh tiền bôn ba thuyết giảng, đã nói gì về vấn đề này : 

Khi có môn đệ xin được về chôn cất cha mình vừa mới qua đời, Ngài liền từ chối, và nạt rằng :“Cứ để người chết chôn người chết ! Phần anh, hãy đi rao giảng Nước Trời !” (Lu-ca 9:59-60).

Đúc Ky Tô còn nói : "Nếu kẻ nào đến với Ta mà không từ bỏ cha mẹ mình, (...), thì người ấy không thể là môn đệ của Ta” (Lu-ca 14:26).

Xa hơn nữa, Ngài phán : "Ta đến (...) để đem lại gươm đao, cho người con trai nổi lên chống lại cha mình, người con gái chống lại mẹ mình..." (Mát-têô 10:34,35).

Trên phương diện hành xử thực tế, Đức Ky Tô cũng không hề bao giờ là một tấm gương hiếu thảo. Năm 12 tuổi, lên đền thờ Jerusalem tế lễ, Ngài đã không chịu theo bố mẹ ra về, mà ở nán lại nói chuyện với các nhà thông thái suốt ba ngày liền (!), mặc cho Maria và Giu-Se khổ công tìm kiếm. Khi bị mẹ âu yếm quở trách :"Bé con (tiếng Hy Lạp "teknon") của mẹ, sao con lại làm như vậy..." thì câu trả lời của Ngài lại rất sỗ sàng và lạnh lùng : "Ông bà tìm tôi làm gì ? Không biết rằng tôi phải ở nơi Nhà Cha tôi sao ?" (Lu-ca 2:48-49). Người ta cũng có thể nhận thấy rằng trong suốt bốn quyển Phúc Âm, không khi nào Đức Ky Tô gọi mẹ Ngài là "mẹ" cả, mà chỉ thấy nói :"bà kia" (femme !), như trong tiệc cưới Ca-na-an : "Bà kia ! việc gì đến bà, việc gì đến tôi ? ", khi Maria yêu cầu Ngài cứu giúp nhà cưới, giữa bữa tiệc không còn rượu đãi khách.

Thật ra, đức hiếu thảo thuộc về luân lý thông thường của các xã hội con người. Luân lý loại này đã có sẵn tự ngàn xưa, chẳng phải đợi Đức Ky Tô đến truyền giảng. Nếu Đức Ky Tô nhập thế xuống trần chịu bao gian nan khổ sở, để rao giảng một luân lý vốn đã thông dụng, đã trở thành truyền thống, thì chẳng phải là uổng công lắm sao ? Lẽ nào sứ mạng của Ngài lại là sô một cánh của đã mở ?

Ngược lại, Ngài đến để phá đổ truyền thống, để xóa nhòa những lối mòn suy tư thông dụng, để khua rộn những đầu óc ngủ yên trong tháp ngà của trật tự luân lý, sau những bức tường thành kiên cố của nhũng giá trị đạo đức được coi như "muôn đời", như "nền tảng". "Ta đến, không phải để đem lại bình an", Đức Ky Tô đã nói rõ ràng như vậy (Máttêô 10) ! Đó là lý do khiến những người "đạo đức" đã tìm mọi cách để giết Ngài. Họ không thể chấp nhận nổi những xáo trộn đem đến bởi sự giảng dạy của Ngài. Ngay cả người trong gia đình Ngài cũng đã muốn bắt giết Ngài, cho rằng Ngài "đã trở thành điên loạn" (Mác-cô 3:21).

            Chính chúng ta cũng đang giết Ngài, nếu chúng ta cũng đi vào những lối mòn suy tưởng, mà gạt bỏ, mà lờ đi cái cốt lõi của sự giảng dạy của Ngài. Người Ky Tô Hữu phải chấp nhận "hành hạ lương tâm" mình để thăng tiến trong sự giảng dạy ấy (nói đúng hơn, là : hành hạ những nếp suy tư đã hằn sâu trong tâm tưởng).

            Đành rằng phải Hiếu Thảo, nhưng, "đâu là cha mẹ ta" (Matteo 12:48) ?

Nguyễn Hoài Vân
16/10/1996

 

 

Người gửi:  
Tiêu đề:  
Email:  
Ý kiến:  

CÁC BÀI KHÁC

Đạo nào xuất thế tiêu cực ? Đạo nào nhập thế tích cực?
Vài nét về Huyền Thoại Ấn Độ : CÁC VỊ THẦN
Vài nét về HuyềnThoại Ấn Độ : Truyện MAHABHARATA (1)
Tại sao lại cần mang roi mỗi khi đến với phụ nữ ?
Phật giáo và các vấn đề thời đại - phần 1
Trang hiện tại: 1   Chuyển tới   [1]   2   3   4   5   6   7   8   9   10  Kế tiếp
In trang Phản hồi Gửi mail cho bạn bè Đầu trang
BÀI MỚI NHẤT
° Dân chủ không tự do (démocratie illibérale)
° Người xưa tiễn bạn - Thơ Lý Bạch
° Thánh Kinh nguyên thủy không có ý niệm linh hồn
° Ý thức như cầu vòng : thực có hay ảo tưởng ? Keith Frankish
° Triết học Tinh Thần và hàng rào vật lý
° Tha nhân và hiện hữu - Merleau Ponty
° Một cách đúng nghĩa, không thể là phụ nữ
° A Di Đà là gì ?
° Vấn đề Kekule : Nguồn gốc của ngôn ngữ và vài suy nghĩ về vô thức - Theo Cormac Mc Carthy
° Caligula - Kịch của Camus
° Rơi ngã - Tiểu thuyết của Albert Camus
° Aliénation : từ Tha Hóa đến Vong Thân
° Giấc mơ của một người lố bịch - Dostoiesvki
° Hố sâu giữa các thế hệ
° Đỗ Phủ - Tào Tùng, với hai bài thơ phản chiến nhất của Đường Thi
° Hậu hiện đại là cái gì ?
° Hồng Thất Công trong tiểu thuyết võ hiệp Kim Dung
° Tin Ông già Noel ?
° Một bước tiến mới trong việc tổng hợp hạt nhân
° Triết học và lịch sử
° Thạch Hào Thôn - một trong những bài thơ cảm động nhất của Đỗ Phủ
° Ky Tô Giáo và Do Thái Giáo
° Ý Thức và vô thức trong triết học hiện đại
° Tiền lương được ấn định như thế nào ?
° Ý nghĩa huyền bí của bài kinh nhật tụng Công Giáo Kính Mừng Maria
Copyright by nguyenhoaivan.com - All right reserved.
Email: nghoaivan@wanadoo.fr