ĐỌC THI TẬP “CÕI LÒNG LƯU LUYẾN » của bác Nguyễn Văn Liên :
Nhận thi tập, cảm động lòng
Bác Liên nay vẫn văn phong thuở nào
Tập thơ chí cả gửi vào
Thi nhân nào chịu tuổi cao xích xiềng
Việc nhà việc nước việc riêng
Trải bao giai đoạn ngả nghiêng sơn hà
Kết bằng « lịch sử người ta »,
Đời mình hòa với hằng sa số đời
Gương trung kiên trước đất trời
Cuộc đời mỗi đoạn mỗi lời thơ hay …
Nguyễn Hoài Vân
Kính đề
§§§§§§§
HOẠ THƠ LINH VŨ
Gửi tới Hoài Vân vội mấy dòng
Cho lòng vơi giá lạnh trời đông
Trông về quê mẹ mây mù khuất
Ngoảnh lại xứ người tuyết chập chùng
Áo bông ai kẻ che đầu ướt
Lều cỏ nào người mỏi mắt trông
Hỡi ôi tri kỷ về đâu tá ?
Để gửi niềm riêng một chữ đồng.
Linh Vũ
HỌA
Hoa vận dâng thơ cũng mấy dòng
Nhiệt tâm chẳng sợ lạnh trời đông
Tám phương gia lý tình tràn khắp
Bốn biển anh em nghĩa chập chùng
Phao nổ, xuân về, bao kẻ ngóng
Gió đưa, nhắn lại, một người trông
Chẳng tham dinh thự thay lều cỏ,
Lữ khách cô chu nhứt hệ đồng (*).
Hoài Vân
(*) Tấm lòng lữ khách cũng như chiếc thuyền lẻ loi, dù bị ràng buộc bởi một sợi dây nối liền với một mảnh đất nào đó.
§§§§§§§
CHÚC TẾT
Tân niên hạnh đạt Thái Hòa lai
Xứ xứ hưng nhân Đức dữ Tài
Phụng quốc sự dân tâm Lạc Việt
Tứ phương hữu nghị vạn hoa khai.
Nguyễn Hoài Vân - 1992
Tạ bác Ân Chúc Tết Đinh Mão 1987
Thương trẻ đề thơ chúc tân niên
Hồi âm cảm kích ý bác hiền
Cầu mong sức khỏe tinh thần vững
Vì đám hậu sinh tuyệt học truyền
§§§
Vì đám hậu sinh tuyệt học truyền
Giáo nhân bất quyện kế vãng hiền
Hàn vi chẳng ngại đôi lúc túng
Thanh đạm cơm rau vẫn thái nhiên
§§§
Thanh đạm cơm rau vẫn thái nhiên
Mặc người kiêu hãnh chức bổng tiền
Chí đại chí cương luồng chánh khí
Vũ trụ gồm thâu nắm khôn kiền
§§§
Vũ trụ gồm thâu nắm khôn kiền
Hành tàng xuất xử cũng nhất nguyên
Mưu lo quốc sự phần kẻ sĩ
Ngất ngưởng thi ca thú thần tiên
§§§
Thi thành quốc sự nên
Kính lời Đinh Mão chúc tân niên
Tết 1999
Năm mới phưong Tây giữa tiết Đông
Nhớ về quê cũ chạnh niềm mong
Nước trôi trôi mãi ra sông biển
Nào dễ ngược về chốn khởi dòng
Chúc tết em lúc còn ở trại tỵ nạn đang chờ đi Mỹ
Ở đảo mấy năm hẳn đã rầu
Xuân về mến chúc Vũ đôi câu
Chúc cho năm mới năm rời trại
Châu Mỹ hiên ngang bước bước đầu
(1981)
Mừng thọ cụ Ân 1981 :
Trước bàn mừng thọ cỗ mâm bày
Tử đệ tụ về đủ duyên may
Tóc trắng hiên ngang luôn vững bước
Lòng son chu chí chẳng dừng tay
Sục sôi có lúc lòng chí sĩ
Ngơ ngẩn nhiều khi ý thơ say
Mong bác hưởng thêm nhiều tuổi thọ
Thế thời đâu lẽ chẳng chuyển xoay ?
Chúc Tết người lâu không gặp
Lại thêm một tết giữa trời đông
Heo hút gió mưa lạnh thấu lòng
Lúc truyện trò xưa tôi vẫn nhớ
Tết về thăm hỏi có vui không ?
§§§
Tết về thăm hỏi có vui không ?
Lúc đón giao thừa có ước mong ?
Mong cho năm mới năm đoàn tụ
Hết cảnh chia ly kẻ ngóng trông ?
Chúc Tết (vui)
Năm mới năm me chúc đến ngài
Tinh thần tráng kiện sức bền dai
Công danh tài lộc chờ bên cửa
Mò đến tự dưng chẳng phải nài
Ví thử ngài chẳng mơ công danh, không màng tài lộc thì xin chúc lại như sau :
Chúc ngài năm mới với năm me
Câu chuyện lợi danh bỏ chẳng nghe
Ky cóp bon chen mặc bọn nhỏ
Đầu năm chỉ chúc một chữ PHÈ
Chúc Tết người đau khổ:
Chúc người cô quả đơn côi
Chúc người lưu lạc chơi vơi khốn cùng
Chúc ai tật bệnh hiểm hung
Chúc ai tết đến còn nung mối sầu
Chúc người buồn nhất năm châu
Gửi trao mối hận giọt sầu rắc rơi
Gửi tình ưu ái dưới trời
Rắc đầy mặt đất muôn loài cảm thông
Cùng ai vũ trụ một lòng
Hận sầu chi vẫn chữ "Không" quay về
Vui, buồn, cũng chỉ cơn mê ...
Chúc Ô. Bà Lê Ngọc Quỳnh (tự Gia Trạng) 2005
Tân niên kính chúc
Gia Trạng toàn gia
Hỷ phùng thiên hỷ
Đa phúc thậm đa
(2)
Tân niên xin kính chúc
Thiên Hỷ Lộc Tài Phúc
Khỏe mạnh, tâm an hòa
Nghiệp lành khởi mỗi lúc
Vân
§§§§§§§
Khai bút năm Canh Ngọ :
Năm Ngọ tới rồi cụ Trạng ơi
"Mã đề dương cước" tán mà chơi :
Anh hùng một cõi thây vùi đất
Bá tánh muôn phương mạng phú trời
Sấm chớp trời Âu đà rõ tiếng
Phong ba biển Á chửa tăm hơi
Thái bình Thân Dậu mà không thấy
Thỉnh Trạng về đây hỏi mấy lời ...
§§§§§§§
Tặng Đỗ Thuận Khiêm (*)
Thuận Khiêm phùng vận đắc phưong danh
Tự quyết Việt Nam sự tắc thành
Tam đệ đa tài giai thịnh đạt
Báo ân huynh trưởng đức hy sanh
(*) Chủ trương "bàn tròn Việt Nam tự quyết" - Gây dựng cho 3 người em đỗ đạt vẻ vang
§§§§§§§
Tặng một người Tàu họ Chu dạy Khí công
Xuân thời lưu Pháp quốc
Hạnh ngộ Chu tiên sinh
Huyết khí thân tâm định
Vận hành thập nhị kinh
§§§§§§§
Tặng một người bạn nay đã chồng con đùm đề
(Ôi ! "hầu môn nhứt nhập thâm như hải" ...)
Đất Pháp ngày nào dạo gót hoa
Sắc tài lừng lẫy tiếng gần xa
Từng năm từng tháng từng giây phút
Mỗi mỗi khác ghi tâm khảm mà
§§§§§§§
Tặng Bác Sĩ Văn Văn Của, cựu Đô Trưởng Sài Gòn,lúc mới đến Paris :
Sài thành Đô trưởng đáo Kinh Tây
Bĩ vận chung thời hựu thái lai
Y sĩ độ nhân đa phúc đức
Hỷ phùng thê tử cộng hòa hài (*)
(*) lời chúc này không được thể hiện như ý cho tới khi BS Của nằm xuống tại Paris năm 2004
§§§§§§§
Tặng Thày Thiện Dũng :
Mỹ du phùng thiện tăng
Từ kiến chúng vi bằng
Đàm tiếu vô câu chấp
Trụ tâm Diệu Pháp hằng (*)
(*)Tuy Thày sau bị tội phải lâm vòng lao lý (Diệu Pháp hằng không phải dễ), nhưng tôi vẫn kính trọng Thày là một bậc cao tăng, cao học, cao kiến, tinh thông giáo pháp Nguyên Thủy
§§§§§§§
Trả lời anh bạn về Việt Nam (cách đây nhiều năm), viết thư tả cảnh quê hương :
Cố lý quay về lắm khổ đau
Bất công ngăn cách hố nghèo giàu
Mác Lê, Tư Bản, cùng rao bán
Bán nước non này mất mấy lâu ?
§§§§§§§
Trả lời bạn văn chỉ trích : Vân chỉ biết đả phá, không xây dựng.
Dụng ý là lúc làm việc này lúc làm việc khác không thể vừa "Phùng" vừa "Há" như bà nghệ sĩ tài danh thời trước...
Nay ta "Phùng" mai ta sẽ "Há"
Từ từ việc nước chớ nôn nao
Tử Nha rung gối chờ câu động
Phù Đổng vươn vai tỏ chí cao
Tắc Hạ quy về ôn cố sử
Lam Sơn xuất trướng dựng tân trào
Không hiềm năm tháng làm trì trệ
Ngại cửa công danh chẳng muốn vào
Như nhiều bài thơ khác nhắc lại ở đây làm kỷ niệm, bài này không còn phản ảnh tâm trạng của tôi ngày hôm nay.
§§§§§§§
Sinh nhật tự nhiếc mình :
Ông vốn thường ngày hay khoác lác
Sao nhìn bóng xế lặng như tờ
Mới đây nắng sớm trời tung ánh
Nay đã sương chiều đầt phủ mờ
Nặn óc đôi câu đòi viết báo
Lần lưng mấy chữ muốn làm thơ !
Hoàng Thiên sinh ngã hà vô dụng ?
Chẳng lẽ đời người chỉ giấc mơ ?